"Tại sao anh không chia sẻ?"
Hạnh đứng trước gương, tự tin trong bộ váy mới nhưng không nhận được lời khen nào từ chồng. Cô quyết định lên tiếng: "Chồng ơi, em bảo này!" Phong, mắt dán vào màn hình máy tính, đáp: "Ừ, có chuyện gì thế em?" Hạnh chạy lại, phụng phịu: "Chẳng lẽ chỉ có chuyện mới nói chuyện được sao? Anh thấy em mặc chiếc váy này có đẹp không?" Phong chỉ đáp cụt lủn: "Ừ, đẹp đấy!" Hạnh vừa buồn cười, vừa thương chồng nhưng cũng thấy bực. Cô cảm thấy tủi thân khi so sánh với những cặp vợ chồng khác, trong khi có những người ở công ty vẫn tán tỉnh cô.
Hạnh cảm thấy không hạnh phúc với chồng kiệm lời, dù anh luôn yêu thương và ngắm nhìn đôi mắt cô. Mọi nỗ lực làm đẹp của Hạnh cũng không thay đổi được tính cách của chồng. Cô tìm niềm vui từ những lời khen ở cơ quan. Tuy nhiên, sau một tai nạn giao thông khiến cô phải cắt cụt chân, Hạnh quyết định chia tay, tin rằng chồng xứng đáng với một người phụ nữ khác. Cô đưa cho Phong tờ đơn ly dị đã ký sẵn, nghẹn ngào trong nước mắt.
Phong xé tờ giấy trước mặt Hạnh và nói: "Em điên thật rồi! Hạnh phúc của anh là sống bên em, dù em có thế nào. Đừng nói chia tay nữa!" Hạnh khóc nức nở, nhận ra rằng cô đã quá đòi hỏi mà không nhìn thấy tình yêu chân thành của Phong. Cô hiểu rằng hạnh phúc bền lâu đến từ sự ủng hộ và tình yêu mà anh dành cho cô, chứ không phải từ những điều hoàn hảo.


Source: https://afamily.vn/sao-anh-khong-noi-20110903015942550.chn